Khi không có người trượt, skatepark bỗng chốc trở thành những khối bê tông khổng lồ, phức tạp, cứng nhắc được tạo hình, chạm khắc và dính liền với mặt đất.

Lớn lên với bộ môn trượt ván, Amir Zaki hiểu thấu đến từng “đường cong nếp gấp” của sân trượt cũng như nỗi đau thể xác khi tham gia môn thể thao mạo hiểm đã từng một thời thịnh hành ở California, quê hương anh. Amir Zaki là một nhiếp ảnh gia chuyên chụp phong cảnh thiên nhiên và các công trình xây dựng. Anh có niềm đam mê mãnh liệt dành cho kiến trúc truyền thống, nghệ thuật công cộng, điêu khắc và kiến trúc phi lịch sử.

Tại triển lãm “Empty Vessel” vừa qua, nghệ sĩ tài năng đầy tham vọng Amir Zaki đã thể hiện thành công nét đối lập mạnh mẽ giữa sự mỏng manh và rắn chắc, được thể hiện bởi những mảnh vỡ gốm sứ và các công trình skatepark đồ sộ. Là một người có bề dày kinh nghiệm trong ngành nhiếp ảnh, với Amir, sân trượt ván không đơn thuần là khối vật chất được điêu khắc dưới kết cấu bê tông khối lớn, mà hơn hết còn là công trình kiến trúc đậm xu hướng cảnh quan đương đại, mang hơi hướng của chủ nghĩa Brutalism.

Từng đường cong uốn lượn của sân trượt ván được khắc họa tinh xảo, nhấp nhô như đợt sóng gợn, trập trùng tựa như sườn đèo. Đó là những đợt sóng-sườn đèo đã bị đóng băng và tráng xi măng vĩnh viễn. Không chỉ đường cong, mà cả những đường thẳng, hình dạng, góc cua, góc khuất, ngã rẽ, bậc thềm hay gờ rìa đều xuất hiện với những ý định rất cụ thể. Tất cả đều được phục vụ với mục đích tối thượng: đem lại sự hồi hộp kịch tính cho cuộc chơi và tối đa hóa niềm hứng khởi cho người trượt ván.

Để có được những bức ảnh ấn tượng này, Amir Zaki phải giải quyết một bài toán khó: “Làm thế nào để chụp được những tấm hình skatepark không có người trượt vào ban ngày?”. Anh đã quyết định mạo hiểm tác nghiệp ngay bên trong không gian sân trượt ván vào lúc rạng sáng, khi mà không có, hoặc có rất ít người chơi, để có thể “thâu tóm” những trải nghiệm thị giác độc nhất mà từ trước đến nay anh không thể tìm thấy nếu chỉ nhìn từ phía ngoài skatepark.

Trong quá trình chụp ảnh, Zaki nhận ra mình có mối quan tâm đặc biệt không chỉ với vẻ đẹp yên bình vào mỗi sáng, mà còn với những chú chim bay lượn trên bầu trời. Anh đã quyết định cho phép chúng xuất hiện trong những tác phẩm của mình, như một dấu hiệu của sự sống và sự chuyển động duy nhất trong những khung hình.

“Tôi yêu thích việc đem lại cho người xem những trải nghiệm không gian cởi mở xen lẫn tính chiêm nghiệm, sự lạ lẫm xen lẫn tính bất ổn. Giống như cách chúng ta đang đi dạo và vô tình bắt gặp một điều gì đó bất ngờ và mới mẻ, ta buộc phải dừng lại, nhìn ngắm, ngạc nhiên và ngẫm nghĩ” – Amir Zaki chia sẻ.

Nếu bạn muốn chiêm ngưỡng nét tinh túy của bộ môn trượt ván, hãy ghé qua miền Nam California, Hoa Kỳ – nơi khai sinh ra bộ môn nghệ thuật đường phố này.