Với sự hỗ trợ của sắt và cát, Jonathan Weiss đang tạo ra một “cõi niết bàn” đích thực cho âm thanh.
Vào cuối những năm 1990, Jonathan Weiss, sinh viên tốt nghiệp trường Ivy League với một bộ phim do mình thực hiện, đã “phải lòng” một nhà máy ngũ cốc Pennsylvania được xây dựng vào khoảng năm 1800 bởi một gia đình nhập cư Đức hoặc Thụy Sĩ tên là Oswald. Nhà máy bốn tầng rộng 10.000 m2 của họ đã bị bỏ hoang từ năm 1900 cho đến khi Weiss mua lại, cải tạo và biến thành phòng thí nghiệm của mình.
Với rất nhiều không gian trống và không có hàng xóm, Weiss đã có cơ hội để thỏa niềm đam mê đối với âm thanh tự nhiên của kỷ nguyên điện ảnh hoàng kim, thu thập các kiểu loa và thiết bị nghe nhìn cổ điển của các công ty như RCA và Western Electric. Sau đó, anh quyết định tạo ra thiết kế của riêng mình với diện mạo và chất lượng hoàn hảo hơn. Oswalds Mill Audio không chỉ tạo ra loa – thiết bị sử dụng các củ loa hiệu năng cao với loa horn hoặc ván hở – mà còn cả bộ ampli và đồ nội thất âm thanh. Mục tiêu của Weiss là âm thanh tuyệt hảo, không có giới hạn về âm lượng hoặc khả năng thu hút người nghe. Sản phẩm kết hợp gỗ Pennsylvania, đồng đúc, sắt, nhôm hoặc đá phiến từ các mỏ đá địa phương, với giá dao động từ 36.000 đến 450.000 USD. Ngoài công việc đúc đá, mọi thứ đều được xây dựng theo tiêu chuẩn thủ công tại nhà máy của công ty tại thành phố Fleetwood, Penn.

Khởi đầu

Weiss và nhà thiết kế công nghiệp David D’Imperio đã tạo ra chiếc loa Ironic – bởi nó được làm bằng sắt và kỳ vọng từ tính thẩm mỹ nổi bật được hỗ trợ bởi âm thanh tuyệt vời của kim loại này – với các củ loa được gắn không phải trong hộc mà là trên một bề mặt phẳng.

Đúc loa

Loa Ironic bắt đầu với một khuôn với sắt nóng chảy được đổ vào. Do tính chất phức tạp của thiết kế, khuôn chỉ có thể được tạo kiểu thông qua công nghệ in 3D. Việc đúc cát đòi hỏi khuôn phải bị vỡ ra để giải phóng vật đúc bên trong, do đó, mỗi loa cần một khuôn mới để đạt độ cao 52 inch và rộng 35 inch khi hoàn thiện.

Nung lửa

OMA hợp tác với các thợ thủ công bậc thầy tại một xưởng đúc ở Virginia để triển khai phom dáng điêu khắc phức tạp của loa Ironic. Theo đó, phom dáng này được đúc từ một loại vật liệu rất đặc biệt gọi là sắt xám hypo-eutectic – một kim loại có hàm lượng than chì cao.

Tháo khuôn

Ở nhiệt độ hơn 1.500 độ F trong trạng thái nóng chảy, cuối cùng sắt cũng nguội đi và loa Ironic từ từ nổi lên với đầy đủ hình hài. Mẫu loa này sở hữu các đặc thù âm học của các bộ khuếch tán âm thanh bậc hai thông thường được sử dụng trong các phòng thu để tối đa hóa sự nhiễu xạ và tính khuếch tán của mặt sóng âm thanh.

Gắn lại

Đã được gắn kết, nhưng vách ngăn (hoặc tấm panel lên trên củ loa để âm thanh được gắn kết) vẫn chưa hoàn toàn hoàn thành. Thông qua những lỗ hình tròn ở trung tâm chiếc loa mà các bộ chuyển đổi đặc thù của loa sẽ phát ra âm thanh.

Những “ngôi sao” của máy hát

OMA Ironic ra đời một phần là do bộ đệm hiếm hoi của loa bass 15 inch được sử dụng trong một số máy hát tự động từ những năm 1930. Mẫu loa khá hiệu quả, đòi hỏi một nguồn năng lượng đơn thuần để sản xuất ít nhất 104 dB trong phần lớn băng tần của nó.

Quý ông của loa Horn

Giám đốc điều hành Jonathan Weiss đứng cạnh mẫu loa bass được sử dụng trong loa Imperia cao cấp của OMA. Loa bốn chiều Imperia là một hệ thống loa horn với các loa sừng hình nón được làm từ gỗ địa phương với vách thẳng – những vách mà nếu so với các vách cong thường không biến dạng sóng âm.