Nhiều người biết anh qua cái tên Minh Nhựa, một doanh nhân chơi siêu xe hàng đầu Việt Nam. Tuy nhiên, không phải ai cũng thấu cảm với câu chuyện của riêng anh.

Sau thời gian đại náo làng siêu xe, phải chăng giờ là lúc Minh Nhựa “chiếm sóng” làng mô-tô?
Nói sao cho đúng nhỉ? Tôi là người thích phân tích biểu đồ, kiểu có lên có xuống tùy từng thời điểm. Hiện tại, biểu đồ của mình đang đi ngang ở mảng siêu xe, xuất phát với điểm đầu là Lamborghini SV, sau đó đến Bugatti và Pagani. Sau 10 năm, tôi chưa bao giờ có ý định thay đổi phong cách của mình. Và bây giờ nếu có thể, tôi vẫn muốn tạo ra môi trường và thị hiếu mới để những người có cùng đam mê có cơ hội tham gia.

Khi quyết định lui về sau cuộc chơi này, tôi bán hết siêu xe mình đang sở hữu và chuyển dần sang SUV, Rolls-Royce Cullinan hay Lamborghini Urus. Sau thời gian đó, có người hỏi tôi liệu có quay trở lại với siêu xe hay không? Câu trả lời là “Không”. Tôi tìm đến mô-tô như một cách để làm mới chính mình.

Chơi siêu xe chừng ấy năm trời, chắc anh cũng nếm trải không ít bình luận trái chiều?
Mười năm chơi xe, tôi luôn có cảm giác cô độc dù thâm tâm luôn muốn anh em cùng nhau tạo ra những cú hích mới. Sự cô độc hiện hữu song song trong quá trình theo đuổi đam mê đôi khi lại sinh ra những đắn đo, liệu tôi có đang khoe khoang hay không. Điều này có ảnh hưởng đôi chút tới cuộc sống của tôi, dù không nhiều. Nhưng bây giờ thì ổn rồi.

Hết Pagani Huayra rồi đến Bugatti Veyron và nay là Ducati Superleggera V4. Hình như anh là người không thích “đụng hàng”?
Hai từ “đụng hàng” nghe có vẻ hơi tiêu cực đấy. Tôi vốn thích những gì đặc biệt, kiểu như xe độc bản kén người chơi. Tránh đụng hàng là việc gần như không thể. Tôi muốn là tạo cảm hứng cho cuộc chơi, thay vì cô độc trong thế giới của riêng mình.

Doanh nhân Phạm Trần Nhật Minh – Người sở hữu chiếc Ducati Superleggera V4 độc nhất tại Việt Nam
Doanh nhân Phạm Trần Nhật Minh – Người sở hữu chiếc Ducati Superleggera V4 độc nhất tại Việt Nam

Chiếc Ducati của anh mang số hiệu 405 trong tổng số 500 xe cho toàn thế giới. Có vẻ anh cũng thuộc tuýp mê phong thủy đấy chứ?
Câu chuyện bắt đầu từ ba tôi, người có niềm đam mê đặc biệt với chiếc Peugeot 405 đời cổ. Tôi phải kỳ công săn lùng bằng được chiếc này để tặng ông vào năm trước. Con số này cũng hiện diện trong lô-gô của công ty tôi. Nói theo kiểu tâm linh thì đây chính là con số may mắn cho đại gia đình Minh Nhựa. Thành ra, khi giới thiệu sản phẩm tôi cũng hay dừng ở mức 4050. Nhân viên thì tuyển thêm đúng 405 người cho ba năm tới. Ngoài ra, con số này còn mang ý nghĩa “Năm châu bốn biển vươn ra thế giới” vốn là kim chỉ nam của Nhựa Long Thành.

Sắm cùng lúc 5 chiếc Ducati, anh đang muốn nhắn nhủ điều gì với giới chơi xe?
Thật ra 5 xe là còn hơi ít vì một số chiếc chưa về kịp lần này. Và tôi cũng chưa trải nghiệm bất kỳ chiếc nào trong số này, chỉ chạy chơi tầm vài chục cây số trên chiếc Scrambler. Tôi cho rằng, Việt Nam có nhiều người chơi mô-tô nhưng thị trường lại khá ảm đạm. Cần một cú hích mới để tạo động lực cho sân chơi này. Trong vài năm trời, tôi từng rong ruổi cùng nhiều thương hiệu, từ Harley Davidson, Triumph cho tới Ducati. Mỗi thương hiệu đều có thế mạnh riêng nhưng Ducati lại là cái tên “bén duyên” ngay từ lần gặp đầu tiên.


Chơi xe cả chục năm nay, giờ là lúc tôi cần một điều gì đó đặc biệt thay vì độ đẽo theo cách hiểu thông thường.


Thường thì khi mua xe tiền tỉ kiểu này, người ta hay tùy biến cái này cái kia theo nhu cầu cá nhân. Anh có hứng thú với điều này không?
Nếu câu hỏi này được đặt ra tầm nửa năm về trước, câu trả lời của tôi có thể sẽ khác. Ở thời điểm này, vài hãng xe hàng đầu thế giới đã bắt đầu tiếp cận tôi với những đề nghị vô cùng đặc biệt và hấp dẫn đến mức mà trước đây mình cứ nghĩ gần như “không thể” với tôi hay khách hàng Việt Nam nói chung. Việc tùy biến chiếc xe bây giờ sẽ thông qua ý kiến của khách hàng và khách hàng sẽ được lắng nghe về ý nghĩa của các lựa chọn hơn là đơn thuần trả thêm chi phí để mua thêm các tùy chọn này.

Một cơ duyên từ hãng Mclaren đã truyền cảm hứng cho tôi tìm đến việc “cá nhân hóa” đam mê của mình khi tôi muốn thay đổi một vài điểm trên chiếc xe. Tôi có một nguyên tắc từ lúc bắt đầu các cuộc chơi: Nếu có tùy chỉnh lại thì sự tùy chỉnh phải đến từ hãng và được hãng cố vấn, bởi nó không chỉ thể hiện cách tôi chơi xe hay phạm vi cuộc chơi, mà còn là sự khẳng định dấu ấn xa và rộng hơn với những hãng xe lớn trên thế giới. Bạn trả tiền để mua thêm phụ kiện đồ chơi sẵn có, dù sao cũng chỉ dừng ở mức cá nhân, với sự hiểu biết hạn chế. Còn nếu có sự cố vấn của hãng, nơi món đồ được tạo ra bởi những bậc thầy với đẳng cấp thế giới thì câu chuyện lại thú vị hơn rất nhiều. Cái tôi muốn đạt được ở việc này là một cái bước chân đến một sân chơi lớn hơn, chuyên nghiệp hơn.


(Để xem nội dung bài viết này trên ấn phẩm tháng 5 Robb Report Việt Nam mang chủ đề “Your Time to Shine”, độc giả có thể đặt báo in tại đây hoặc đặt báo digital tại đây.)