Tôi khởi đầu nghề viết về xe cộ với chiếc Volkswagen Scirocco 2.0 màu xanh ngọc. Mẫu xe được ví như “Cơn gió Địa Trung Hải” thường đánh lừa người lái bằng một vẻ ngoài thanh lịch, trái ngược với năng lực phi thường từ cỗ máy 208 mã lực. Lần đầu tiên ấy, tôi ngộp thở thật sự.

Duyên nợ từ đó. Tôi dần quen với các dòng xe từ sang cho tới siêu sang. Xen kẽ là các cơ hội cầm lái siêu xe cả trong lẫn ngoài nước, cả trên phố lẫn trong các đường đua chuyên nghiệp. Giao thông Việt Nam vốn phức tạp, nói đúng hơn là khó lường bậc nhất thế giới nhưng ít ra, tôi còn là người Việt. Những tay lái như tôi hiểu rõ thuộc tính giao thông và tâm tính của người Việt. Mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát.

Thử thách thực sự chỉ đến trong các chuyến trải nghiệm xe ngoài biên giới Việt Nam. Xe lạ, đồ ăn lạ, bạn đường xa lạ, giao thông cũng khác. Cảnh sát giao thông chẳng mấy khi hiện diện trên đường. Thay vào đó, bạn được giám sát bằng hệ thống camera cùng các mảnh phiếu phạt lạnh lùng và khô khan. Thường thì “trát” xử phạt chỉ đến tay khi bạn hồi hương. Thành ra, đóng phạt hay phớt lờ cũng chả sao. Tốt thôi. Nhưng hồ sơ của bạn sẽ vào “sổ đen” trong những lần xin visa kế tiếp. Kết quả chắc ai cũng rõ.

Những hành trình trải nghiệm xe là cơ hội để bạn khám phá những vùng đất mới

Khi cầm lái ở nước ngoài, khác biệt tiếp theo thường đến từ tay lái. Nếu người Việt chạy xe bên phải thì nhiều nước lại đi theo chiều còn lại. Lúc này, bạn sắm vai người thuận tay phải nhưng dùng bữa bằng tay chiêu. Thật khó khăn và hài hước. Có cảm giác, dòng xe ngược chiều đang vun vút lao vào xe bạn. Vô lăng thấm mồ hôi. Cảm giác về không gian trở nên gượng gạo. Thế mới có chuyện một biên tập viên kỳ cựu của Việt Nam liên tục “leo lề” trong chuyến trải nghiệm xe Porsche trên đất Malaysia.

Thật ra, nghề thử xe sang không hào nhoáng như người ta vẫn nghĩ. Bạn phải đối diện với vô số áp lực vô hình. Từ ngôn ngữ, biển chỉ đường, lề lối giao thông của các quốc gia bản địa cho đến… giá trị của chiếc xe. Không lo lắng sao được khi bạn đang cầm lái những mẫu xe có giá từ vài trăm ngàn đến cả triệu Mỹ kim.

Cuối năm 2019, tôi có dịp cùng các đồng nghiệp quốc tế tề tựu về Công quốc Monaco để trải nghiệm Bentley Flying Spur. Ngoài du thuyền, Monaco còn có một thứ đặc sản mang tên siêu xe. Chúng gây huyên náo trên mọi nẻo đường và nêm kín các khu vực đỗ xe công cộng. Điều đáng nói là đường sá ở đây lại khúc khuỷu và vô cùng chật hẹp. Lần ấy, cánh nhà báo phải toát mồ hôi để đưa được cỗ xe dài đòn của Bentley ra khỏi khu phố sầm uất.

Thời tiết khác biệt cũng gây ra đôi chút khó khăn khi lái xe ở xứ người. Chưa kể chuyện băng tuyết, sương mù đã là rào cản không nhỏ với cánh lái xe từ xứ nhiệt đới. Tôi nhớ như in lần trải nghiệm dàn xe Aston Martin chỉ cách đây vài tháng. Mới 4 giờ chiều, những cung đường ở Anh đã chìm trong sương mù dày đặc. Thật lạ khi nhiều con đường ở đây không hề có đèn chiếu sáng như ở ta. Cần gạt mưa, sưởi kính hay đèn sương mù bỗng trở nên vô hại đến khó hiểu.

Nói gì thì nói, những rào cản kể trên chỉ là một phần nhỏ trong cái thú vui của nghề thử xe. Những cung đường kỳ vĩ, những cỗ xe trác tuyệt khiến những ngày rong ruổi của bạn trở nên thú vị đến lạ thường. Chẳng có xe dẫn đường hay xe khóa đuôi như ở nhà. Thứ duy nhất đồng hành cùng bạn là chiếc xe và bản đồ định vị. Chẳng sao cả, bởi đó chính là tự do. Là cơ hội để khám phá những vùng đất mới.

“Thật ra, nghề thử xe sang không hào nhoáng như người ta vẫn nghĩ”

Nếu không làm nghề này, hẳn bạn sẽ chẳng thể hiểu được tại sao một chiếc Lamborghini lại có thể ôm cua ở tốc độ cao với sự cân bằng ở mức không tưởng? Làm sao bạn tin được một chiếc Land Rover có khả năng giữ thăng bằng ở độ dốc lên tới 43 độ? Và bạn có bao giờ nghĩ về viễn cảnh được tự tay cầm lái chiếc siêu xe của James Bond đi qua những lâu đài cổ kính, những đồng cỏ trải dài như bất tận hay những con phố chật hẹp của Luân Đôn ở xứ sương mù? Với cánh mê xe, bấy nhiêu thôi cũng đã đủ để “sướng” rồi…

(Bài viết trên ấn phẩm Robb Report Vietnam số tháng Bảy mang chủ đề “Destination & Gourmet”)